Đêm buồn tỉnh lẻ

Lâu rồi không gặp người em gái
Mặc áo dài tím biếc mộng mơ
Khiến bao kẻ khờ thầm yêu trộm
Nhớn nhác làm thơ tặng sớm hôm
Vân Lâu bây giờ chắc vui lắm
Bến đò tấp lập người lại qua
Hoa phượng đỏ thẫm màu hoa nắng
Tôi lặng nhìn em chẳng nói năng
Mấy năm không gặp giờ đã khác
Em đẹp yêu kiều dáng thướt tha
Cô gái 16 ngày xưa ấy
Đổi da lẫn thịt như nàng Kiều
Còn nhớ tôi không người  yêu dấu
Bao năm xa cách lắm sầu đau
Bơ vơ tỉnh lẻ một nỗi sầu
Chạnh lòng góc nhà màu xa vắng
Thuốc trắng như mơ lặng góc phòng
Hờn ghen yêu hận như cơn mộng
Thoáng chốc thoảng qua chẳng nhớ mong
Trách ai cho lòng dạ ngẩn ngơ
Giờ ta như kẻ bơ vơ lạc lối
Còn cần chi đệm gối chăn êm
Còn mơ chi áo đẹp môi mềm,
Mơ chi son đỏ chuốc thêm phiền muộn.

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét